"Anh không nhắm vào tôi? Ý của anh là anh nhắm vào những người khác đến từ Đại Lục đúng không?"
Lâm Tư Kiều ngắt lời anh ta, sau đó vẫn mỉm cười, dùng tiếng phổ thông nói tiếp.
"Giám đốc của các anh đâu, gọi ông ấy đến đây một chút, tôi muốn hỏi thử xem, có phải vì tôi là người Đại Lục nên không xứng đáng ăn cơm ở đây không?"
"Nếu đã vậy, thì phiền anh đặt một tấm bảng trước cửa, viết rõ là sau này tất cả những người đến từ Đại Lục đều không được bước chân vào quán này, như vậy khỏi tốn thời gian của nhau."
Mặt của người phục vụ trắng bệch, "Cô gái, chỉ là chuyện nhỏ thôi, không cần thiết phải làm quá lên như vậy, tôi cũng chỉ kiếm sống, cô đừng làm khó tôi."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây