Nói đến điều này cha Khưu liền tự trách không thôi, nếu không phải thân thể ông ấy không tốt, Minh Trạch cũng không đến mức tuổi còn nhỏ đã phải gánh vác toàn bộ nhà họ Khưu.
Vốn dĩ ông ấy tưởng rằng mọi đau khổ đã qua, không nghĩ tới đoạn quá khứ kia vẫn để lại một vết sẹo không thể xóa nhòa cho con trai mình.
Mẹ Khưu nghe thế cũng lập tức nghẹn ngào: “Tiểu Trạch, thật sự rất ngoan, từ trước đến nay ta chưa từng thấy đứa trẻ nào ngoan hơn nó, rõ ràng mỗi ngày người uống thuốc chích thuốc là nó, mà nó còn cười an ủi chúng ta.
Lâm Tư Kiều muốn an ủi bọn họ vài câu, lại không biết nói thế nào.
Địch Lạp Nhĩ cũng bị trầm cảm, nhưng tình huống của Tiểu Trạch rõ ràng nghiêm trọng hơn nhiều so với cô ấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây