"Bây giờ em không đói, chúng ta mau xuất phát thôi."
Thật là khổ sở! Sao tóc lại dài nhanh như vậy, trong lúc vội vàng, Lâm Tư Kiều còn tết tóc lệch lạc.
"Đêm qua em không ăn được bao nhiêu, cũng không kém vài phút đâu."
Lục Kiến Xuyên kéo cổ tay cô, đặt cô ngồi xuống ghế trong phòng khách.
Trên bàn là một bát cháo kê táo đỏ, hai quả trứng luộc, trong cốc là bột đông trùng hạ thảo mà Lâm Tư Kiều vẫn kiên trì uống.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây