Lục Vân Thư luôn ở bên cạnh, Thẩm Dục Thành vừa mở mắt chưa đến hai giây, cô đã phát hiện ra ngay, thấy vậy cô liền đứng dậy định gọi bác sĩ.
Thẩm Dục Thành yếu ớt gọi cô lại, “Vân Thư, anh không sao đâu...
“Sao có thể không sao được.
Lục Vân Thư nhíu mày, có chút không tin vào tai mình, giọng nói khàn đặc như cái thùng rỗng…
“Anh đừng nói nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây