“Làm chúng em phải đợi lâu, còn suýt bị cái đồ thần kinh đó quấn lấy rồi.
“Xin lỗi, vừa rồi anh gặp một… đồng đội.
Lục Kiến Xuyên bước lên nhận lấy hành lý, giọng trầm lắng giải thích.
Lâm Tư Kiều liếc mắt nhìn anh, không nói gì.
Lục Vân Thư đã quá quen với anh của mình, dưới sự quan sát của cô ấy, cô ấy thấy lời anh nói rõ ràng có điểm đáng ngờ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây