"Cái này là cho tiểu đồ tôn của thầy đấy, còn cái kia là cho tiểu đồ tôn tương lai."
Nói đến mức này, Lâm Tư Kiều và Lục Vân Thư chỉ đành nhận lấy tấm lòng của ông ấy.
Không nhận không được, lúc ông Triệu nói câu này, một chân đã bước ra khỏi phòng khách. Với sự hiểu biết của họ về ông ấy, nếu không nhận, lát nữa ông ấy sẽ quay đầu bỏ đi mất.
"Lại đây lại đây, ông Triệu, đang đợi ông đấy."
Ông Lục cười tủm tỉm lại bắt đầu chế độ khoe cháu dâu: "Ông xem, chữ Kiều Kiều viết thế nào."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây