Niên Đại 70: Bị Nghe Tiếng Lòng Tặng Kèm Hiệp Nghị Nuôi Con

Chương 36:

Chương Trước Chương Tiếp

Hàn Cảnh Viễn không nghe lọt tai, cường điệu nói: “Trên núi còn có sói, anh không phải nói đùa, em đừng đi linh tinh.”

Bầy sói thì hơi phiền, Tô Anh thầm nghĩ, chắc cô không đến mức xui xẻo như vậy. Cô nói: “Được được, em sẽ đi theo phía sau đại đội, không chạy linh tinh.”

Rất nhanh, hơn một nửa người nhà ở khu Tây đã tới, bởi vì mọi người đều mới chuyển đến đây còn chưa quen biết nên không tụ tập nói chuyện.

Nhưng vẫn có người ngoại lệ, nhìn thấy Tô Anh đến sau, có người đi tới chào hỏi, nhưng không phải chào Tô Anh mà là chào Hàn Cảnh Viễn.

“Doanh trưởng Hàn, anh cũng muốn ra bến tàu à?”

Tô Anh nhận ra đây là vợ của một quân nhân cũng tổ chức hôn lễ tập thể, cô ta cũng không quá xinh đẹp, nếu không có Tô Anh thì cô ta chính là tiêu điểm của hôn lễ tập thể hôm đó.

Có Tô Anh ở đó, dù phong cảnh có đẹp đến đâu cũng bị vẻ đẹp của cô lấn át.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến Tô Anh không được yêu thích lắm trong khu tập thể.

Hàn Cảnh Viễn nhìn qua người vừa chào hỏi, dựa vào đặc điểm riêng phân biệt, người này là vợ của doanh trưởng Quan, hôm xem mắt, anh cũng nói chuyện với người này mấy câu.

Đều là hàng xóm nên Hàn Cảnh Viễn gật đầu coi như chào hỏi.

Thịnh Hồng Tuệ cười nói: “Doanh trưởng Hàn đến bến tàu, có thể giúp tôi cầm một con cá về không. Hôm nay tôi bận lên núi, không có thời gian mua đồ ăn.”

Tô Anh nghiêng đầu nhìn biểu hiện của Hàn Cảnh Viễn, cười như không cười, có chuyện này nữa à? Hàn Cảnh Viễn hơi khó xử, anh biết rõ Quan Minh nhưng cảm thấy không thân với vợ mới cưới của anh ta cho lắm.

Anh quay sang nhìn Tô Anh đang khoanh tay bộ dáng như đang xem kịch vui, như thể anh là chồng của người khác, còn cô là người ngoài cuộc đứng xem náo nhiệt.

Anh nhìn Thịnh Hồng Tuệ, sắc mặt không tốt lắm, trầm giọng nói: “Không có thời gian mua đồ ăn thì cô đến căn tin ăn. Vợ tôi còn ở đây, có phải cô cố ý muốn gây hiềm khích giữa hai vợ chồng chúng tôi hay không?”

Tô Anh không nhịn được cười thành tiếng, lời này của anh không phải do cô dạy.

Tốt lắm, cô vô cùng hài lòng với Hàn Cảnh Viễn.

Thịnh Hồng Tuệ thì xấu hổ đỏ mặt, lấy cớ rồi chạy đi tìm khác nói chuyện.

Tô Anh lúc này mới hỏi Hàn Cảnh Viễn: “Anh biết cô ta à?”

Hàn Cảnh Viễn giải thích: “Hôm xem mắt, cô ta chủ động tìm anh nói chuyện, chỉ nói có mấy câu, không thân.”

“Hôm đó, chắc chắn cô ta để ý đến anh.”

Điều kiện của Hàn Cảnh Viễn rất tốt, cô ta để ý đến anh cũng không phải chuyện lạ. Tô Anh cũng không ngạc nhiên.

Hàn Cảnh Viễn nói lại: “Không phải, tôi nghe được cô ta không thích Tinh Tinh và Kinh Thần.”

Vừa muốn có được người đàn ông ưu tú như Hàn Cảnh Viễn nhưng không chịu được gánh nặng của anh, trên đời làm gì có thứ gọi là hoàn hảo.

Tô Anh cảm thán: “Vậy nên giữa anh và doanh trưởng Quan, cô ta chọn Quan Minh, đúng không?”

“Đúng vậy.” Nhưng nếu Thịnh Hồng Tuệ chủ động chọn anh, Hàn Cảnh Viễn cũng sẽ từ chối.

Ngày lễ xem mắt đó, mục tiêu của anh vốn là Tô Anh. Sở dĩ anh đợi ở trong phòng lâu như vậy là giữ thể diện cho chủ nhiệm Kiều, và anh cũng muồn giải thích mọi chuyện với cháu gái của cô ấy.

Nhưng hôm đó Kiều Lan Lan để anh leo cây, cũng chính là điều anh muốn.

Hàn Cảnh Viễn nhìn Tô Anh, thấy cô không tức giận thì trong lòng lại có chút mất mát, hình như cô không biết ghen.

Anh hỏi: “Bọn nhỏ và anh, nếu phải chọn, em chọn ai?”

Người trưởng thành sẽ không lựa chọn, Tô Anh nói: “Em muốn cả hai.”

Một mình Hàn Cảnh Viễn dẫn bốn đứa nhỏ ra biển bắt hải sản, lúc đi chúng đều rất vui vẻ.

……

Trong khu tập thể, Tô Anh không có bạn, người quen của cô chắc chỉ có Kiều Cửu Hương và Kiều Lan Lan.

Hôm nay hơn nửa người trong nhà đều chọn lên núi. Vốn dĩ Kiều Cửu Hương cũng muốn đi, nhưng thấy Tô Anh cũng ở trong đội nên chọn ở nhà.

Cô ta còn khuyên cháu mình cũng đừng đi, nhưng Kiều Lan Lan không chịu. Nếu không đi, người khác sẽ nghĩ cô và Tô Anh cãi nhau.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 40%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)