Khúc Lương gật đầu:“Biết, lúc trước nó luôn ở chỗ tôi, chỉ là ảnh, nên tôi liền để nó ở trong ngăn kéo, mấy ngày hôm trước phòng kiểm lâm bị trộm đột nhập, ảnh cùng một ít đồ dùng sinh hoạt đã bị trộm.”
“Có trộm anh không báo án?” Đoạn Quân cảm thấy Khúc Lương đang nói dối.
Khúc Lương quay đầu nhìn nhìn Đoạn Quân:“Có thể chạy phòng kiểm lâm trộm đồ, đều là những người nghèo túng quá hóa liều, số tiền phạm tội tổng cộng chỉ là những đồ vật cũ, khăn lông cũ, nồi cũ, khăn trải giường chỉ đáng mấy đồng, báo án? Đến mức phải báo án sao?”
……
Đoạn Quân cùng Hàn Cảnh Viễn đi một chuyến đến phòng nhỏ kiểm lâm ở lưng chừng núi của Khúc Lương, anh ta rất tiết kiệm, những thứ mà anh ta dùng tất cả đều là những đồ được làm bằng tre bện thủ công, ngay cả bát cũng là một cái bát lớn sứ thô ráp sứt mẻ miệng, chiếc đũa được làm bằng tre, đũa đầu đã được khắc hoa văn, rất tinh xảo nhưng không đáng tiền.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây