Đội trưởng nhìn anh ta ăn, nhỏ giọng 'Hừ' một tiếng: “Câm miệng, cậu tên gì?”
Người chưa thành niên kia sau khi được cho ăn khi sắp chết, giống như một con sói con vẫn còn cảnh giác nhưng đã trở nên phụ thuộc.
“Khúc Lương.” Thiếu niên nói: “Tôi mang họ mẹ, có em trai, chị gái, bọn họ đều rời đi, nơi này chỉ có một mình tôi.”
Đội trưởng thở dài, sau đó nở nụ cười, quay đầu cùng Tô Anh đùa giỡn: “A Anh, thanh niên này thật đẹp, có thể ở lại đội làm bạn chơi với cô được không?”
Tô Anh liếc nhìn, trong mắt thiếu niên cảnh giác cùng khẩn trương, có một số cảm xúc không giải thích được, cô quay đầu lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây