“Người thân của em rất tốt.” Hàn Cảnh Viễn trong lời nói có chút hâm mộ.
Tô Anh nói: “Phải, nhưng ồn ào quá. Ăn cơm xong em sẽ lập tức rời đi, nói là đi thăm người quen, không lại phải ở lại ăn tối mất.”
“Được, chiều nay em có hẹn sao?”
Tô Anh lắc đầu: “Ngày mai em đi gặp Tô Tân Ý, buổi chiều chúng ta trở về ngủ.”
Hàn Cảnh Viễn mặt đỏ lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây