Dưới vách là chị họ thân thiết của cô, đang nhìn cô không vui mừng gì, vẻ mặt thật sự không giống chị ấy trước, có lẽ chị ta thật sự mất trí nhớ rồi.
Tô Liên Kiều rất lanh lẹ, cô ấy cười nịnh nọt, không khỏi khoe khoang: “Chị, em thành khách quen rồi.”
“Tri Nam, em có nhớ chị họ của em không?”
“Em không nhớ.”
Cố Tri Nam vội vàng gắp hết cơm trong bát: “Chị, em sang phòng bên hướng dẫn Xuyên Bách làm bài tập.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây