Niên Đại 70: Bị Nghe Tiếng Lòng Tặng Kèm Hiệp Nghị Nuôi Con

Chương 29:

Chương Trước Chương Tiếp

Cho đến khi Hàn Cảnh Viễn cưới Tô Anh, còn sắp chung giường chung gối với cô ấy thì lời đồn này tự nhiên sụp đổ.

Cô ta nuốt một cái, hạ giọng nói: “Cái kia, cô nghe tin đồn về nhà doanh trưởng Hàn không?”

Tô Anh lắc đầu: “Anh ấy làm sao, mọi người quan tâm chuyện riêng tư của anh ấy như vậy làm gì?”

Kiều Lan Lan có chút ngượng ngùng, nhưng cảm thấy vẫn nên nói với Tô Anh một chút thì tốt hơn.

Cô ta nói: “Là như vậy, doanh trưởng Hàn ly hôn với vợ trước, vợ cũ của anh ấy tung tin đồn rằng doanh trưởng Hàn mắc bệnh khó nói với người nhà cô ta, thực ra chúng tôi đều biết đây là tin đồn, doanh trưởng Hản sẽ không như vậy.”

Tô Anh có chút ngốc, người đàn ông đẹp trai như vậy mà lãnh đạm sao, vậy không phải giống bình hoa xinh đẹp chỉ có thể nhìn không thể dùng sao.

Cô nói: “Tôi không tin lời đồn.”

Rời khỏi nhà của Kiều Lan Lan, Tô Anh bảo bốn đứa trẻ ở trong nhà chơi, cô đến Cung Tiêu Xã mua đồ ăn, thịt lợn đã bán hết, chỉ còn nửa cân gan mà không cần phiếu, cô muốn mua hết.

Cô mua thêm một con cá đuôi gai lớn, một nồi nghêu, sáu quả cà chua và hai mươi quả trứng gà.

Trên quầy trái cây còn bán dứa.

Tô Anh nhìn thấy dứa và tôm trên quầy. Cô chưa từng những thứ này nên quyết định mua về thử. Cô mua thêm một cân tôm và một mớ rau muống.

Như vậy cơm trưa sẽ rất phong phú, Tô Anh thật sự rất muốn ăn.

Mua đồ xong, cô đang định bắt xe buýt về nhà thì bị một giọng nói dè dặt chặn lại: “Đồng chí, đợi một chút.”

Tô Anh không quen biết người này, nhưng rõ ràng người mà nữ đồng chí tìm là cô.

Tô Anh liếc mắt đánh giá, cô ta trông cũng xinh đẹp, nhưng không bằng cô.

Nữ đồng chí cũng nhận ra rằng mình thua kém Tô Anh về ngoại hình nên khí chất xung quanh cô ta lập tức chuyển sang màu đỏ thẫm, nhuốm màu của sự ghen tị và tức giận.

Tô Anh đương nhiên sẽ không cho cô ta sắc mặt tốt: “Cô là ai, muốn cái gì ở tôi, nói nhanh tôi còn vội về nhà nấu cơm.”

Đoạn Sở Hạ bị hỏi như vậy thì hơi đau lòng, nói: “Cô là Tô Anh phải không? Tôi là vợ cũ của Hàn Cảnh Viễn, tôi có chuyện muốn nói với cô.”

Hàn Cảnh Viễn từng nói với Tô Anh về thỏa thuận kết hôn của anh với người vợ trước, nhà họ Đoạn không muốn con gái quý giá của họ về nông thôn nên đã tìm một đối tượng cho con gái mình.

Nhưng bố của Hàn Cảnh Viễn mất sớm, ông nội ốm đau liệt giường, năm ấy anh trai và chị dâu của anh cũng hy sinh để lại Hàn Kinh Thần sáu tuổi và Hàn Hâm Tinh chỉ mới hai tuổi.

Nhà họ Đoạn và nhà họ Hàn là gia đình bạn bè với nhau, mẹ của Hàn Cảnh Viễn đã bí mật đồng ý làm xui với nhà họ Đoạn, khi Hàn Cảnh Viễn nhận được tin này, thì mẹ anh đã gửi hết thiệp mời cho tất cả mọi người.

Hàn Cảnh Viễn không hề nghĩ ngợi gì đã từ chối.

Nhưng Đoạn Sở Hạ đến tìm Hàn Cảnh Viễn, đưa ra thỏa thuận kết hôn, Đoạn Sở Hạ không cần xuống nông thôn, có thể giúp anh chăm sóc hai đứa trẻ.

Hàn Cảnh Viễn cân nhắc một lúc thì cũng đồng ý.

Ngay trước khi hai đứa trẻ bị bắt cóc, Đoạn Sở Hạ bất ngờ đề nghị ly hôn, Hàn Cảnh Viễn lập tức đồng ý.

Sau đó, Hàn Cảnh Viễn nói với Tô Anh, khi anh đệ đơn ly hôn lên quân đội, Hàn Hâm Tinh và Hàn Kinh Thần đã bị bạn của Đoạn Sở Hạ và những kẻ buôn người bắt cóc khỏi nhà.

Sau đó, trong quá trình thẩm vấn, bạn của cô ta nói rằng Đoạn Sơ Hạ đổi ý không muốn ly hôn, cô ta đã bối rối, nghĩ rằng nếu hai đứa trẻ bị bắt cóc, Hàn Cảnh Viễn sẽ không thể hòa thuận với Đoạn Sơ Hạ nữa. Cô ta làm điều sai trái này vì ghen ghét đến mức hồ đồ.

Tô Anh nói: “Cô đang nói cái gì vậy? Cô muốn nói về Hàn Cảnh Viễn sao. Nếu thế thì không cần đâu. Bây giờ ngày nào tôi cũng ngủ chung một giường với anh ấy. Mà muốn hiểu Hàn Cảnh Viễn, chẳng lẽ tôi không thể đến hỏi anh ấy sao?”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 40%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)