Niên Đại 70: Bị Nghe Tiếng Lòng Tặng Kèm Hiệp Nghị Nuôi Con

Chương 28:

Chương Trước Chương Tiếp

Anh mua điểm tâm ở căn tin rồi nói: “Hôm nay họ sẽ đưa đồ dùng đến, anh gọi bộ phận hậu cần đến làm vách ngăn, buổi tối anh sẽ cố gắng về sớm.”

Tô Anh nhìn khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông trước mặt, tối nay họ sẽ ngủ cùng nhau.

Vậy nếu Hàn Cảnh Viễn có ý đó, cô có nên phối hợp không? Nếu từ chối chắc chắn sẽ làm tổn thương lòng tự trọng của đàn ông.

Hơn nữa, người đàn ông đẹp trai như vậy, tại sao cô lại từ chối.

Hàn Cảnh Viễn lại đỏ mặt, nói: “Doanh trại thổi kèn rồi, anh đi đây.”

Hàn Cảnh Viễn mới đi không bao lâu, Đinh Sùng dẫn theo mấy người ở bộ phận hậu cần tới cải tạo phòng cho nhà Tô Anh, Kiều Lan Lan cũng tới, còn chuyển giúp cô không ít túi lớn túi nhỏ đến căn phòng trống bên cạnh.

Đinh Sùng kết hôn được nghỉ ba ngày, anh ta giải thích: “Vừa lúc hôm nay chuyển nhà, Lan Lan bảo tôi tới xem cô có gì cần giúp không.”

Tô Anh rất hào phóng, không phải chỉ là từng xem mắt thôi sao, cô cảm thấy bây giờ làm hàng xóm cũng không có vấn đề gì.

Cô nói cảm ơn: “Cảm ơn anh Đinh.”

Đinh Sùng xấu hổ nên không nhiều lời, chỉ lo vùi đầu vào làm việc, nếu Lan Lan không bảo anh ta tới giúp, anh ta sẽ không tới nhà Hàn Cảnh Viễn.

Ngược lại, mấy tên của bộ phận hậu cần thì hai mặt nhìn nhau, tình cảnh có lẽ không giống với dự đoán của bọn họ. Chị dâu Tô Anh còn không cảm thấy xấu hổ, hơn nữa vợ của bộ trưởng Đinh còn nhiệt tình bảo anh ta đến giúp.

Tô Anh dẫn bọn họ đến phòng phía đông, khoa tay múa chân một chút, họ bắt đầu đo từ nam đến bắc, ở giữa chia làm hai gian phòng giống nhau, sau đó từ trên tường nhà chính ngăn ra một gian phía bắc, mở một cánh cửa đơn độc.

Lão Đinh nhìn một chút, nói: “Tường ngăn bằng bảng gỗ đơn giản là được, mở cửa thì có chút phiền toái vì phải đập tường. Cô dẫn mấy đứa nhỏ ra ngoài một chút, chúng tôi sẽ cố gắng sửa xong trong buổi sáng cho cô.”

Tô Anh dẫn bốn đứa trẻ sang nhà bên cạnh chào hỏi những người hàng xóm mới và hỏi Lan Lan có muốn giúp không.

“Sao cô lại chuyển từ khu Đông sang khu Tây?”

Sân của khu Đông lớn hơn khu Tây không ít.

Kiều Lan Lan nhanh nhẹn thu dọn nồi niêu xoong chảo, cười nói: “Tô không muốn làm hàng xóm với dì tôi, hơn nữa, tin đồn về hai nhà chúng tôi càng lúc càng khó nghe, nào là cô cướp đối tượng của tôi, nói tôi gả cho lão Đinh là bất đắc dĩ, khi tôi giải thích thì họ nói tôi sĩ diện chống đỡ. Tôi sẽ ở lại đây làm hàng xóm với cô, khiến mấy người phụ nữ dài lưỡi kia mở rộng tầm mắt.”

Tô Anh nhìn những vết rạn quanh người Kiều Lan Lan đã được chữa trị không ít, có vẻ như sau khi cô ta gả cho lão Đinh là thật lòng vui sướng.

Cô giúp Kiều Lan Lan treo màn lên, giường nhà Kiều Lan Lan lớn như giường nhà cô, đều rộng một mét năm.

Cô hỏi: “Tối qua cô và lão Đinh ngủ trên giường này à?”

Kiều Lan Lan đỏ mặt, nghĩ thầm cô gái mất trí nhớ này da mặt hình như dày một chút.

Cô ta và lão Đinh là hiệp nghị hôn nhân, sợ bị người khác nhìn vào nên ngủ cùng giường.

Lão Đinh rất quy củ, ngay cả góc áo cũng không dám chạm vào cô ta.

Cô ta nói: “Cũng tạm, không chen lấn”

Kiều Lan Lan nghĩ thầm, Tô Anh không coi cô ta là người ngoài, vậy cô ta cũng thoái mái một chút, Tô Anh chắc cũng không tức giận.

Cô ta nhướng mày, hạ giọng hỏi: “Phòng phía đông cải tạo xong, có phải đêm nay cô và doanh trưởng Hàn sẽ ngủ chung giường?”

Tô Anh nói: “Đương nhiên, nếu không tôi hỏi cô giường có ngủ để đủ không làm gì.”

Kiều Lan Lan bị sự thẳng thắn của Tô Anh làm cho sợ ngây người, mất trí nhớ là trắng trợn như vậy sao?

Kiếp trước Hàn Cảnh Viễn chuyển đến phòng cảnh sát địa phương, cho đến trước khi cô ta sống lại anh cũng không tái hôn, tại sao kiếp này lại nhìn trúng Tô Anh chứ?

Cho nên, người trong khu đồn Hàn Cảnh Viễn mắc bệnh khó nói, kết hợp với chuyện của kiếp trước, cô ta suýt nữa cho là thật.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 40%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)