Thôi Hưng Đông khóe miệng ngậm cười, trong mắt đều là kiểm soát tất cả và hào quang hưng phấn, muốn nói hết niềm vui sướng của người chiến thắng.
“Các người thật sự cho rằng tôi sẽ để ý mạng lưới tình báo bên này có bị bại lộ hay không sao?”
Lúc Thôi Hưng Đông không cười còn ổn, một khi cười lên, ‘ ha ha ha ’như tiếng gà trống gáy, tỏ ra vô cùng chán ghét.
Nếu không phải còn muốn những lời sáo ngữ từ trong miệng anh ta, Tô Anh hiện tại liền muốn nhảy dựng lên dỡ cằm anh ta ra, xem anh ta còn cười được nữa không.
Tô Anh đem đầu dây da bò đang buộc vào tay cô nắm chặt, hỏi: “Nếu đã không để ý, anh đáp ứng Trần Võ Sinh, mạo hiểm đem tôi trói tới đấy làm cái gì? Tự mình trốn đi không phải tốt hơn sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây