Lỗ tai của Hàn Cảnh Viễn sớm đã đỏ lên, nhưng mà anh vẫn rất thẳng thắn, ghen tuông cũng không phải chuyện gì đáng xấu hổ.
Lại nói anh cũng muốn biết, ngày đó Trần Võ Sinh rốt cuộc đã nói cái gì, lại khiến cho Tô Anh luôn luôn không nóng nảy tuyệt không dậm chân, tức giận đến mức muốn đẩy anh ta xuống dưới đó.
“Anh không sao.” Hàn Cảnh Viễn nói: “Em cùng với nhóm lãnh đạo nói chuyện một chút đi.”
……
Tô Anh nhìn chung quanh vài vị lãnh đạo, cảm thấy kỳ thật cũng không có gì ghê gớm, ngay cả khi Trần Võ Sinh khôi phục ký ức, cô cũng không sợ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây