Thôi Hưng Đông cảm thấy cũng đúng nên nói: “Không ai giống hệt nhau, mà cô gái kia còn là ân nhân cứu mạng của anh ta. Người đó cũng xinh đẹp như vậy, người ta chỉ bằng một cái liếc mắt đã như bị hớp hồn, hơn nữa, anh ta còn được cô ấy cứu. Giờ chúng ta phải tìm mọi cách cho để cô ấy về phe chúng ta. Tham quân chỉ động lòng bởi mỹ nhân thôi.”
Văn Hải nói anh ta là cái người thô lỗ cũng không sai, nhưng anh ta không thể không biết xấu hổ mà đổ tội cho phụ nữ. Trong khi đàn ông thì háo sắc, tại sao lại trách phụ nữ quá xinh đẹp?
Giống như anh ta, rõ ràng cứu lãnh đạo một mạng nhưng không được cảm ơn, cũng không được đề cử lên vị trí cao hơn mà còn bắt anh ta làm chuyện phản quốc.
Một anh chàng thô kệch cao 1m85 nhưng hơi nhút nhát, trong lòng chỉ muốn lập công rồi về nhà với vợ con. Dù sao đã có vợ con rồi, anh ta sẽ nhất kiến chung tình với gia đình. May mắn là tổ chức đã cho anh ta cơ hội.
Văn Hải tùy ý nói: “Cô ấy có đẹp đến mấy thì cũng là vợ của người khác. Chồng của cô ấy còn cao, đẹp trai hơn Trần Võ Sinh rất nhiều. Phụ nữ thường thích người đàn ông của mình mạnh mẽ, trong khi Trần Võ Sinh thư sinh yếu ớt như vậy. Nếu tôi là cô gái đó cũng không chọn anh ta.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây