“Chính là cô ta, cô ta đã đem đầu của Vô Sinh ấn vào trong nước, mãi đến khi Vô Sinh ngừng giãy giụa bất động mới buông tay.”
Tô Anh hỏi ngược lại: “Thật buồn cười, tôi cùng Trần Vô Sinh không thù không oán, hôm nay là lần đầu tiên gặp mặt, tôi nhìn thấy hai người các người đang lén lút gặp gỡ ở bãi đá ngầm, cô ép Trần Vô Sinh ngã vào xuống biển, là tôi cứu anh ta lên, bây giờ sao lại trả đũa ngược lại, nói tôi có ý định mưu sát vậy?”
Tô Anh tiếp tục chất vấn:“Cô nói tôi có ý định muốn giết Trần Vô Sinh, động cơ đâu, nếu tôi thật sự muốn mưu sát, thì trơ mắt nhìn hai người các người cùng nhau chết đuối không tốt sao, cần gì phải làm điều thừa thãi.”
Thẩm Mỹ Tĩnh á khẩu không trả lời được:“Tôi cũng không biết, cô quả thật đã cứu anh ấy từ trong biển lên, cũng thực sự lại kéo trở lại biển đem đầu của anh ấy ấn vào trong nước.”
Tô Anh cũng không thừa nhận:“Trần Vô Sinh còn chưa có chết đâu, chờ anh ta tỉnh lại hỏi một chút liền rõ ràng, ngược lại là cô, cô là phụ nữ đã có chồng, ở bờ biển gặp lén lút gặp gỡ đàn ông, quay đầu lại nghĩ xem giải thích với chồng của cô như thế nào đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây