Hàn Cảnh Viễn đánh đòn phủ đầu, cắn vành tai Tô Anh, âm thanh bị sóng biển át lại, chỉ có Tô Anh có thể nghe thấy.
“Anh Anh, em không phải nói ở nhà ngủ trưa sao?”
Trên tai tê tê dại dại, Tô Anh cương một chút, nằm úp trong ngực vài giây, ngay sau đó nhón mũi chân cắn lại:“Còn nói buổi chiều về doanh trại nữa, làm sao lại ở bờ biển nghe lén, a…… anh nói a.”
Hàn Cảnh Viễn bị cắn đến nỗi run rẩy không thôi.
Buổi chiều anh đi theo Thôi Hưng Đông, Thôi Hưng Đông lại tìm Trần Vô Sinh, theo sau Thẩm Mỹ Tĩnh tới, Trần Vô Sinh đáp ứng cùng với Thẩm Mỹ Tĩnh tìm một chỗ đem mọi chuyện nói rõ ràng, nơi mà hai người chọn chính là một bãi đá ngầm hẻo lánh ít người đặt chân đến.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây