……
Thời điểm lúc Hàn Cảnh Viễn quay về thì đã gần một giờ, Tô Anh đói đến nghiến răng nghiến lợi, uất ức bực dọc mà nức nở nói: “Hàn Cảnh Viễn, anh biết em không thể bị đói được, đói sốt ruột thì có thể cắn người đó, anh mau đi làm khoai tây xào, nếu không em liền ăn anh luôn.”
“Đói bụng như thế sao lại không ăn trước đi?” Sắc mặt Hàn Cảnh Viễn ửng đỏ.
Anh đi theo Thôi Hưng Đông cả một buổi sáng, Thôi Hưng Đông ăn cơm ở nhà hàng quốc doanh xong liền về chiêu đãi sở ngủ trưa, đến tận khi đồng chí thay ca lại đây tiếp tục ngồi canh, anh mới vội vàng trở về.
Tô Anh vòng ra sau lưng giúp anh đeo tạp dề lên, thuận tay bóp một cái lên tấm lưng cơ bắp rắn rỏi của anh, cảm giác cũng rất tuyệt, người đàn ông này đúng là kiểu mặc quần áo thì có hình, c.ởi quần áo thì có…
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây