Tô Anh tò mò: “Cái đầu nhỏ của con rốt cuộc có cái gì vậy, sao lại có thể nghĩ ra ý tưởng kỳ lạ như vậy chứ.”
Hàn Kinh Thần nói, sau khi ba mẹ cậu lần lượt hy sinh, cậu nghe ông cố nội nói, nếu mẹ cậu không có hy sinh, thì không chừng ba cậu có thể trở về, chỉ vì mẹ cậu không còn nữa, ba cậu mất đi người quan trọng nhất trong lòng, nên chẳng quan tâm đến tánh mạng của bản thân nữa.
“Thế nên, nếu chú hai biết dì mãi mãi ở nhà chờ chú ấy, kiểu gì chú ấy cũng muốn trở về thôi, đúng không?”
Tô Anh bị mớ đạo lý của Hàn Kinh Thần làm cho á khẩu không trả lời được.
Cũng có thể coi là như vậy, lúc cô ở dị thế, thực sự rất trân trọng sinh mệnh của mình, nhưng khi những người mà cô coi là người nhà là đồng đội của cô chết đi, trong lòng mất mát, cũng không còn trân trọng sinh mệnh của mình nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây