Hàn Cảnh Viễn cười không tiếng động. Cô vẫn còn nhớ phải lấy chiến lợi phẩm của mình.
Hàn Cảnh Viễn vừa không nhịn được bật cười, người trong lòng bất mãn nói thầm: “Hàn Cảnh Viễn, anh không ngủ à?”
Hàn Cảnh Viễn vẫn đang nhắm mắt, cười càng tươi hơn: “Mới vừa tỉnh, làm sao?”
“Không sao cả, ngủ đi.”
Tô Anh trở mình, đưa lưng về phía Hàn Cảnh Viễn, lại bị người đàn ông cong eo bụng kéo vào lòng, cằm đặt ở vai cô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây