Tô Anh: “Đúng, về cơ bản chính là như vậy.”
Cố Xán Xán nói: “Nhưng bọn con cũng đâu có nói.”
Cố Tri Nam đã cúi thấp đầu đến mức sắp đụng vào cửa bếp. Người nhà viện căn cứ và người nhà viện bên này đều nói chị cậu da mặt dày, đó cũng không phải là không có căn cứ.
Cái nồi to đang đun nước sôi trên bếp, than củi bắn lửa ‘bùm bùm’, tia lửa bắn thẳng vào mái tóc đen của Cố Tri Nam. Hàn Cảnh Viễn lấy cái khăn ướt trùm lên đầu cậu mới cứu vớt được cái đầu nhỏ bé của cậu.
Tô Anh: “Cố Tri Nam, em thì thẹn thùng cái gì, thêm tí nữa là bị đốt trọc rồi có biết không hả?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây