Hàn Cảnh Viễn đưa mắt nhìn về phía giá sách. Trên đó đều là những tác phẩm nổi tiếng, Tô Anh không hề chạm vào. Anh mở ngăn kéo phát hiện chiếc bút anh hay dùng không còn ở đó mà thay bằng một cái bút khác.
Hàn Cảnh Viễn mở ngăn kéo khác phát hiện xấp giấy mỏng đi một chút. Hóa ra Tô Anh ngồi đây để viết thư.
Cô viết trước khi bị nhốt trong hang động, viết cho ai được chứ?
Hàn Cảnh Viễn không đoán được. Nhưng khi anh cầm tờ giấy đầu tiên lên bỗng nhiên phát hiện ra điều gì đó. Anh soi tờ giấy dưới chiếc đèn bàn. Mặc dù nó trắng tinh nhưng vẫn hiện lên mấy dòng chữ.
Anh nhìn thấy loáng thoáng vài câu: “Hàn Cảnh Viễn, lúc anh đọc được bức thư này...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây