Còn vô thức nuốt nước miếng một chút: "Mau mau mau, lần trước cô đã làm cho tôi món mì lạnh kia, pha với trà lạnh gì đó, mau nấu cho tôi chút đi."
"Cô nói xem cơm cô đưa đến có phải đã bỏ thêm chút gì không, bữa cơm này không ăn sẽ cứ nhớ mãi."
Nếu ông ấy cứ nhớ mãi, như vậy Nguyễn Niệm Niệm cũng không cần lo lắng.
"Tôi hiện tại mệt mỏi cũng mới vừa về nhà nên không muốn làm gì cả, nếu không giáo sư Tần ăn chút bánh ngọt này đi, ông có muốn ăn thử gạo nếp này xem có ngon không?"
Ông ấy chính là người ở Bắc Thành, cũng không phải chưa từng ăn qua bánh gạo nếp, có ngon hay không, ông ấy cũng không muốn ăn bánh gạo nếp này, hiện tại ông ấy chỉ muốn ăn mì lạnh mát mẻ chua cay kia, ăn chung với dưa leo sợi rồi uống một ngụm trà đã bỏ đá vào, cảm thấy cuộc đời này không hề uổng phí.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây