Ngay cả người tính tình tốt như Vương Phượng Hà cũng cảm thấy được nói ra lòng mình.
Chị ấy bình tĩnh nói: "Cô nhớ ở nhà con cũng biết nấu cơm mà, bình thường cơm ở nhà đều là do con nấu hết, sao ở chỗ cô lại nói không biết nấu chứ?"
Vương Tiểu Linh cảm thấy mặtt mũi mình có chút bị làm nhục, sắc mặt ửng đỏ lên: "Cô ơi, cô bây giờ là người trong thành rồi, con sợ nấu cơm không ngon. con không dám đâu."
"Vậy thì tập nấu nhiều một tí, mới đụng tới một xíu chuyện khẩu vị của cô mình mà lại nói không biết là không chịu làm, thế lúc nhận tiền của cô sao lại không sợ nhận tiền phỏng tay vậy?"
"Mấy người trẻ tuổi này, lười biếng ơi là lười biếng, tìm lý do lý trấu là tôi không ưa rồi."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây