Sau này, món đồ này sẽ trở nên vô cùng có giá trị, cô chỉ cần không bán rồi từ mình cất lạ là được. Nguyễn Niệm Niệm cúi xuống hỏi giá: "Bao nhiêu tiền?"
Người bán hàng là một người đàn ông trung niên: "Cứ xem rồi ra giá đi, con tôi bị bệnh, nếu không tôi cũng không dám mang ra bán. Còn giá cả, tôi cũng không biết."
Nguyễn Niệm Niệm cầm nó trong tay ngắm nghía một hồi. Bỗng nhiên trong đầu cô hiện lên hình ảnh của Giang Nhiên với đồ đạc trong nhà của anh. Món đồ này, cô mua về có thể chôn dưới đất, trên thực tế, ở nông thôn kiểm tra không chặt chẽ như ở thành thị, cũng không phải là không thể giấu được.
Nhưng nếu một ngày nào đó?
Bán hàng ở chợ đen đã là làm chuyện táo bạo, không thể gây phiền phức thêm cho Giang Niệm. Những món đồ này, chờ sau này thị trường quản bớt chặt cô sẽ thu thập lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây