Vương Phượng Hà nhìn căn phòng mới của mình, không đẹp bằng nhà của Nguyễn Niệm Niệm, cũng không phải là của cô và Giang Minh, nhưng có một cảm giác an tâm Vương Phượng Hà đột nhiên cười ngốc. Giang Minh đang trải chăn đệm, quay đầu lại hỏi: "Sao vậy?"
Vương Phượng Hà đi đến ôm Giang Minh: "Anh Minh, em cảm thấy chúng ta giống như đang sống trong mơ vậy."
"Chúng ta lại có thể đến Bắc Thành, một tháng còn có lương cao như vậy, đây là điều mà trước đây em không dám nghĩ tới."
Giang Minh nghe vậy cũng trong lòng vui mừng nổi bong bóng.
"Sẽ ngày càng tốt hơn."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây