Tính tình muốn có được thứ mình thích hoàn toàn là do được gia đình chiều chuộng, trông thì có vẻ hiểu chuyện, nhưng thực ra cũng là một kẻ ngốc.
Tuy nhiên, mấy đứa Lạc Tể vẫn còn ở nhà trẻ, nên Nguyễn Niệm Niệm không giận chó đánh mèo với cô ấy. Cô chỉ mỉm cười gật đầu, rồi trả lời qua loa vài câu. Đêm trước khi Giang Nhiên rời đi, hai người hầu như không ngủ, sáng sớm Nguyễn Niệm Niệm còn muốn dậy tiễn anh. Giang Nhiên đè cô xuống giường: "Anh tự đi là được rồi, em ngủ ngon."
Nguyễn Niệm Niệm nghĩ đến việc sẽ không gặp anh trong một thời gian, cô cảm thấy hơi luyến tiếc, dang tay ra: "Chồng, ôm em."
Giang Nhiên cũng cảm thấy luyến tiếc trong lòng, anh ôm cô hôn cô một nụ hôn sâu, hôn một cái rồi đến nụ hôn thứ hai, cho đến khi đôi môi của hai người đều sưng lên một chút hai người cứ thế ôm nhau, không nỡ rời xa.
Bên ngoài, Vương Phượng Hà và Giang Minh đều đã thức dậy, bao gồm cả bọn trẻ, khi Giang Nhiên bước ra ngoài, Giang Minh nói: "Cần anh đưa không?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây