Nguyễn Niệm Niệm uống ly sữa đậu nành, bên trong hòa tan đường phèn, ngọt lịm, nhìn Giang Nhiên đang giặt quần áo trong sân nói: “Chúng ta đi thị trấn mua chút thịt đi, hôm nay không nấu cơm cho Nguyễn Bảo Bảo nữa, đoán chừng thằng bé sẽ đòi muốn về nhà.
Giang Nhiên vắt áo váy của cô, giũ rồi phơi ra: “Ừ.
Hai người đạp xe đi ra ngoài, lúc đi ngang qua khu nhà tập thể của thanh niên trí thức, nhìn thấy một người dáng vẻ còng lưng, ánh mắt nhìn cô chằm chằm.
Nguyễn Niệm Niệm nhất thời không nhận ra người đó là ai…
Người nọ đột nhiên chặn xe đạp lại, vừa mở miệng, Nguyễn Niệm Niệm mới biết người này là ai.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây