Giang Nhiên vội vàng lái xe: “Không có việc gì đâu, chỉ là quá mệt nên phát sốt. Để Lạc Tể đi là do cả nhà chúng ta cùng đồng ý, không có liên quan gì đến em cả, em không cần ôm trách nhiệm vào mình. Chỉ bị sốt thôi, năm trước Hổ Tử cũng sốt mà.
Bệnh viện huyện có bác sĩ trực ban, rất nhanh đã sắp xếp vào truyện nước. Nguyễn Niệm Niệm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn sốt đến đỏ au của Lạc Tể, liên tục cầm khăn bông ngâm nước ấm để lau chùi cho con bé
Giang Nhiên nhìn vợ chỉ mặc một cái áo bông nhỏ, cởi áo khoác khoác lên người cô: “Vợ à, em ngủ một lát đi, để anh trông chừng cho.
Nguyễn Niệm Niệm không nhúc nhích, Giang Nhiên giành lấy khăn bông trong tay cô đi, ôm người đến giường bệnh của Lạc Tể: “Em nghỉ một lát, anh lau cho con bé.
Cũng may truyền một bình nước, không đến nửa tiếng, nhiệt độ cơ thể đã hạ xuống. Nguyễn Niệm Niệm chắc chắn Lạc Tể không có việc gì, trong lòng mới thấy nhẹ nhõm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây