Cuối cùng là còn lại một ngăn to chứa đầy vàng bạc, trang sức và một chuỗi hạt ngọc đá phỉ thúy, thoạt nhìn màu sắc đã thấy không phải hàng bình thường.
“Chúng ta cũng không có gì, không nghĩ tới bà lão này còn có thể để lại nhiều thứ đồ như vậy. Bà nội Giang thở dài, nói: “Lúc còn sống không dùng đến, lúc chết không mang đi được, người một nhà hòa thuận mới là quan trọng.
Nguyễn Niệm Niệm nhìn đống đồ vật, ngạc nhiên, không nghĩ đến bà lão mà cô luôn phòng bị lại cho Lạc Tể nhiều đồ như vậy. Miệng cô mở ra nhưng không nói thành lời.
Bà nội Giang nhìn thấu được ý nghĩ của cô: “Bà ấy cho thì cứ nhận lấy đi, chúng ta đi nhận xác bà ấy vậy. Đến ngày lễ, ngày Tết, Lạc Tể phải về để đốt vàng mã cho bà ấy, cũng coi như kết thúc một mối nhân duyên.
Chỉ có thể làm như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây