Nếu người này không phải là Nguyễn Niệm Niệm, thì lúc này, Hứa Dao cũng cảm thấy khinh thường. Đâu có ai nói chuyện được một nửa rồi không nói nữa chứ. Nhưng dù sao Nguyễn Niệm cũng là một thần tài đáng để nghe theo.
Trời chuyển sang tối, thì tàu cũng đi gần đến huyện rồi. Bên ngoài, Trương Thanh Sơn và Giang Minh đã đứng ngoài đợi bọn họ, hỗ trợ xách đồ xuống xe về nhà.
Mấy đứa trẻ ai cũng có cái miệng ngọt như mật, chào chú Giang Minh, khiến cho anh ta chóng mặt luôn.
Lúc bọn họ về đến nhà thì trời cũng tối xầm. Biết các cô về nhà, Từ Lam và Giang Tu Nghi liền chuyển về nhà cũ, dọn dẹp sạch lại cả căn phòng, ngay cả ga giường cũng trải ra sẵn, đốt lò sưởi ấm áp, so với Bắc Thành thì còn ấm hơn nhiều.
Từ Lam đi vào trong phòng bếp, dọn cơm: “Vẫn còn nóng, mau ăn chút cho ấm người đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây