Có lẽ là nhìn ra được suy nghĩ của cô, Hứa Lận nói:
“Không phải của tôi, là của cha tôi.
Cho dù là của ai đi chăng nữa, ở đây mà có được một chiếc ô tô thì cũng không đơn giản, nhưng đây là Bắc Thành, thời đại nào cũng có người có tiền.
Nguyễn Niệm Niệm bình tĩnh lên xe.
Địa điểm mà Giáo sư Diêu nói tới quả thực không xa lắm, ra khỏi khuôn viên trường học mấy cây số là tới rồi, là một tiểu viện làm bằng gạch xanh, không phải tứ hợp viện nổi tiếng ở Bắc Thành, diện tích cũng không lớn, ước chừng khoảng 100 mét vuông, nhưng hiện tại không có gian hàng công cộng, cũng đủ để cô và Giang Nhiễm, còn có Nhạc Tể ở cùng nhau.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây