Những điều Nguyễn Niệm Niệm nói, bọn họ cũng đều đã điều tra qua, tất cả người dân trong thôn đều nói như vậy.
Ánh mắt sắc bén của người phụ nữ trung niên nhìn chằm chằm vào Nguyễn Niệm Niệm: "Vậy cô biết chuyện cô ta tặng đồng hồ cho chủ nhiệm Trương của công xã Hồng Tinh, tại sao lúc đó không phản ánh với cấp trên?"
Nguyễn Niệm Niệm vẻ mặt ngơ ngác: "Lúc trước cô ta nói với tôi đã tặng cho người khách rồi. Tôi cũng không biết tặng cho ai. Đây là sau đó tôi đến công xã, nhìn thấy trên cổ tay chủ nhiệm Trương cho nên mới nhớ tới việc này rồi lập tức viết thư tố cáo. n oán cá nhân của tôi là chuyện nhỏ, nhưng tôi thấy không quen dùng cách này để vào làm cán bộ ở trong công xã. Đây là đi ngược lại với mục tiêu to lớn mà chúng ta đề ra, hành vi này của cô ta là đang muốn trục lợi."
Nhừng lời nói phía sau này Nguyễn Niệm Niệm nói với vẻ mặt rất quang minh chính đại, hiên ngang lẫm liệt, còn nâng cao giá trị: "Các anh có thể đi hỏi đồng chí Dương, chiếc đồng hồ kia rốt cuộc đã đi đâu rồi, tôi cũng có thể ra mặt đối chất với cô ta."
Nguyễn Niệm Niệm nói nửa thật nửa đùa nhưng đại đa số là thật. Về phần có phải vì trả thù Dương Quế Phân hay không, những lời này cô biết những người của bên công xã này đương nhiên sẽ không tin hoàn toàn, nhưng mà không sao cả, chỉ cần có thể điều tra đến Dương Quế Phân là được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây