Trên đôi môi Nguyễn Niệm Niệm nở một nụ cười tinh tế: "Con nghĩ cha vẫn yêu mẹ như vậy. Lần trước ở nhà chị Quyên, khi mẹ chỉ trích nhà họ Chu, dù cha có nói mẹ phải lịch sự, nhưng ánh mắt nhìn mẹ của cha lại rực lên niềm vui."
Lời nói của Nguyễn Niệm Niệm khiến Từ Lam bối rối, đôi má ửng hồng. Bà ho nhẹ vài tiếng: "Đừng nhắc đến chuyện đó nữa."
Bà nhìn về phía Nhạc Tể, dè dặt hỏi: "Nhạc Tể ngoan, con có nhìn thấy một người phụ nữ và một cậu bé đằng sau lưng bà già không?"
Tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía Nhạc Tể.
Dưới ánh nắng chói chang, Vương Phượng Hà nghiêng người về phía Giang Minh, đôi mắt lo lắng hướng về Nhạc Tể nhỏ bé.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây