Lạc Tế lúc này mới vui vẻ, con bé tựa lên vai Nguyễn Niệm Niệm còn hôn lên mặt của Niệm Niệm một cái.
Nguyễn Niệm Niệm thầm nghĩ, đứa nhỏ này khi học đi mỗi ngày đều vùng vẫy muốn đi, bây giờ biết đi rồi tay chân như bị thoái hóa vì lười biếng.
Cả hai chầm chậm trở về nhà.
Nguyễn Niệm Niệm về nhà đem hoa tươi đi phơi nắng, hơn nữa còn nhấn mạnh dặn Lạc Tể không được ném lung tung, sau đó nhìn mặt trời nói: "Bà nội, hôm nay chúng ta ăn thịt nguội đi."
Bà nội năm trước đã ăn qua thịt nguội, vừa nhắc thì bà ấy đã nhớ đến mùi vị kia, nên không thể không có chút thèm: "Ăn, cháu cứ nói cần làm phải làm gì, để bà giúp cháu cho."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây