"Con rất vất vả mới nhờ Chu Bằng tìm người giúp đỡ để chúng ta có thể được đi vào đây đó."
Uông Khiết bị con gái cằn nhằn, bà ta nhìn thấy ánh mắt của người bán hàng đang nhìn mình, bà ta ngẩng đầu ưỡn ngực, thoải mái nói: "Mẹ cảm thấy nó không đáng mua, chứ không phải là không mua nổi."
"Con gái, cho dù hiện tại con rất tốt cũng không thể quên mẹ, không thể quên em trai con, nó sẽ sớm kết hôn, nhà gái muốn có cái đồng hồ, còn là hàng nhập khẩu..."
"Hàng nhập khẩu, con lấy đâu ra nhiều phiếu ngoại hối như vậy..."
Tạ Oánh không kiên nhẫn để nghe, cô ta quay đầu lại thấy một bóng người, giọng nói cũng đột ngột dừng lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây