Sáng sớm đã bị Giang Nhiên giày vò một trận, Nguyễn Niệm Niệm ngủ thẳng đến hơn mười giờ trưa, lúc ngồi dậy vẫn còn đau lưng đau eo.
Nhìn Lạc Tể đang bám trên người cô, bóc mẽ: “Ba con không phải người.
Lạc Tể: “A a a!
Con bé nói gì Nguyễn Niệm Niệm không hiểu, nhưng mà biểu cảm trên khuôn mặt nhỏ kia rõ ràng là đang phản bác cô.
“Có người nào làm việc cả ngày không mệt còn có tâm tư nghĩ linh tinh chứ, mẹ cả ngày không làm việc còn mệt, ba con quả thực không phải người mà.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây