“Anh hai con cũng sắp ba mươi rồi, không phải thằng ngốc ở trong thôn. Giang Nhiên bất đắc dĩ.
Nguyễn Niệm Niệm nói: “Mẹ, mẹ đừng nghe Giang Nhiên nói bừa, anh ấy thương mẹ không được ngủ tử tế, sợ mẹ mệt, mẹ thấy không ổn thì cứ thả tay ra một chút, xem xem anh hai có thể giúp được gì không, nếu có thể thì mẹ nhẹ nhõm hơn một chút, nếu không thể thì mẹ lại đưa tay ra, lúc nào bận thì giúp đỡ một chút.
Từ Lam nghe con dâu nói lời này, trong lòng như có gió xuân thổi qua.
Đồ vật nọ kia đều đã được xếp lên xe, Từ Lam trở về phòng bệnh, Nguyễn Niệm Niệm đang định bảo Giang Nhiên trở về, liền thấy có ba bé gái quần áo rách nát đứng cách đó không xa.
Hai bé gái nhỏ tựa hồ vừa mới khóc xong, bé lớn nhìn cô, do dự không biết có nên tiến lên hay không.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây