Điềm Nựu khóc mệt nằm trong lòng Giang Quyên, Giang Quyên liếc nhìn Điềm Nựu nhỏ bé trong lòng mình: “Sau khi chị và Chu Lăng ly hôn, không phải là không có ai ngỏ lời với chị, nhưng có điều kiện là chị không được phép nuôi hai đứa bé này, nói thật với em, sống cùng Điềm Nựu và Nạo Đản dưới một mái nhà trong thời gian này là khoảng thời gian thoải mái nhất đối với tôi trong những năm này, mà chị cũng không đành lòng rời xa chúng."
“Nếu sau này chị kết hôn rồi có con, vậy thì ai sẽ nuôi bọn chúng.
Kết hôn hay không là chuyện tự nguyện, Nguyễn Niệm Niệm cho rằng Lý Phong là người đàn ông tốt, nhưng cũng sẽ không cưỡng ép thuyết phục Giang Quyên.
Giang Quyên ngồi ở đây nói chuyện một hồi mới rời đi, Nguyễn Niệm Niệm đưa cô về rồi tiện thể đi dạo, bụng cô càng ngày càng lớn, hiện tại mỗi ngày cô đều phải đi dạo một lúc.
Vừa bước vào trong đám người, đã có người hét lên: "Thanh niên trí thức Nguyễn, trước cửa thôn có thư của cô, gần đây thư của cô rất nhiều."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây