Anh cả Khương rất tức giận, đây đều là do bà nội dạy dỗ chúng nó, làm con của anh ta hư hỏng như thế này, anh ta không nhịn được sốt ruột lẩm bẩm: “Ăn, ăn, ăn, chỉ biết ăn mà thôi. Còn không định đi xem phim hay sao mà đứng đây hả? Không xem thì đi về.
Hai đứa trẻ không biết điều gì đã chọc giận bố, nhìn nhau vẫn muốn xem phim, lúc đó hai đứa trẻ đều biến thành con chim cút, không dám nói chuyện nữa.
Nguyễn Niệm Niệm và Giang Nhiên mang thịt đến, nói với bà cụ mấy câu rồi quay về, không có việc gì làm, hai người nhàn nhã đi đến rạp chiếu phim cũ xem phim.
Trước sân khấu lớn chưa đầy trăm mét là con mương do thôn đào, dân làng ồn ào, Nguyễn Niệm Niệm thỉnh thoảng nghe thấy tiếng người la hét: “Các con đừng ra sông.
Cô không quan tâm, được Giang Nhiên bảo vệ, ngẩng đầu xem phim, bọn họ đến muộn, đã chiếu được một lúc rồi, trong đó nhân vật chính là thanh niên trí thức về quê mặc trang phục bình dân. Bộ quần áo màu xanh quân đội, bím tóc dài màu đen được bện bằng dây thừng màu đỏ, bím tóc buông xuống vai, tác phong gọn gàng, ngăn nắp, khéo léo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây