Thân tặng Tống Từ Minh,
Mấy chữ này quá chói mắt, Nguyễn Niệm Niệm ngẩng đầu đối diện với khuôn mặt đen như đít nồi của Giang Nhiên, trong lòng thầm mắng nguyên chủ sao còn cất ở đây.
Đúng là xui xẻo.
Bây giờ cô mà nói cho Giang Nhiên biết mình không phải nguyên chủ mà là một cái linh hồn từ vài thập niên sau xuyên tới liệu anh có đưa cô đi giải phẫu không?
Nghĩ ngợi một lúc, Nguyễn Niệm Niệm nở nụ cười vô hại, vươn tay giơ lá thư lên: “Cái này em đã quên mất, tuổi trẻ vô tri, anh xử lý đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây