Những người khác ở trong sân khẽ lắc đầu: “Lúc trước còn cảm thấy Tống Từ Minh là một người tài giỏi, có thể viết chữ đẹp, còn biết vẽ tranh làm thơ, sao bây giờ lại cảm thấy anh ta giống tiểu nhân vậy?
Lời này đã nói ra tiếng lòng của không ít người.
Nguyễn Niệm Niệm căn bản không đặt chuyện của Tống Từ Minh trong lòng. Trên người cô có mùi rượu, rất khó nghe, hơn nữa lúc ở khu nhà tập thể của thanh niên trí thức cũng không ăn được gì.
Bụng còn đói, cô ngửa đầu hỏi Giang Nhiên: “Ở nhà anh ăn gì?
Dưa muối với màn thầu, Giang Nhiên không thể bị đói được. Vợ không ở nhà, anh ta chấp nhận ăn tạm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây