Trong thôn nào có người biết làm nũng như vậy chứ, ngay cả trẻ con cũng không làm nũng như vậy.
Cố tình Giang Nhiên thích bộ dạng này của cô, đứng dậy bế cô đi về phòng, kháng lý đích hỏa còn không có tức, hắn lại thêm một phen sài, xác định sẽ không lãnh đến nàng mới chuẩn bị rời đi.
Chưa có bước đến, chỉ thấy vạt áo của bản thân anh bị cô túm ở trong lòng bàn tay, Nguyễn Niệm Niệm buồn ngủ đến nỗi ngáp cũng rơi một giọt nước mắt, mơ hồ nói: "Giang Nhiên, gần đây anh thật bận rộn, buổi sáng em thức dậy đều nhìn không thấy anh, anh có thể đi ngủ cùng với em được hay không?"
Trong nháy mắt, trái tim Giang Nhiên đều mềm nhũn, rõ ràng đang là giữa mùa đông, cả người lại anh như ngâm mình ở trong nước ấm vừa phải, thoải mái ngâm.
"Được không anh?" Nguyễn Niệm Niệm không nghe được câu trả lời của anh nên lại hỏi một câu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây