"Anh muốn giải thích cái gì, nói đi."
Người khác vào mùa đông mặt mày đều trở nên xám xịt, nhưng Nguyễn Niệm vẫn sáng sủa, dường như còn trắng hơn trước, vẻ mặt so với trận đánh anh ta lúc trước còn kiêu ngạo hơn, Tống Từ Minh thấy Nguyễn Niệm như vậy, tim đập nhanh một cách khó hiểu.
Thím hai Vương nhíu mày: "Thanh niên tri thức Tống, cậu có chuyện gì thì nói mau lên, không có chuyện thì cút đi, đừng ở đây làm chướng mắt."
Tống Từ Minh hít một hơi thật sâu: "Có phải cô đã nói với Hứa Dao rằng tôi muốn đi làm giáo viên và người khác cũng có thể đi không?"
Nói xong, anh ta nhìn chằm chằm Nguyễn Niệm Niệm, như là sợ cô không chịu thừa nhận.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây