Không biết khi nào, Nguyễn Niệm Niệm đã bị anh đặt lên bàn, khí lạnh trên người Giang Nhiên đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là ngọn lửa nóng bóng như muốn hòa tan cô.
Hai người nhìn nhau, Nguyễn Niệm Niệm nhỏ giọng hỏi: “Quả quýt ngon không?
Hầu kết chuyển động, hình như đôi mắt sâu thẳm kia không phải là chỉ muốn ăn quả quýt.
Giọng anh khàn khàn nói: “Vừa nãy không nếm được vị gì cả, phải nếm… lại.
Anh còn chưa dứt câu, ngoài cửa đã vang lên một giọng nói lớn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây