Nhìn dáng vẻ rõ ràng là bị oan kia, Nguyễn Niệm Niệm gãi gãi đầu: “Không phải thì không phải, cũng không biết là hiệp sĩ vô danh nào làm chuyện tốt.
Nói rồi cúi đầu ăn cơm.
Giang Nhiên: ???
Lời của vợ là có ý gì, không phải đang tìm lại công đạo cho tiểu bạch kiểm kia sao?
Nguyễn Niệm Niệm đang ăn cơm, nghĩ tới chuyện chạng vạng phải lên thị trấn, buổi tối ra ngoài không tiện, một mình cô con gái cũng không an toàn. Tới lúc đó Giang Nhiên cũng đã tan làm, sẽ không dễ dàng để cô tự mình đạp xe lên, không bằng nói với Giang Nhiên để hai người cùng nhau đi. Cô chần chừ một lúc rồi mở miệng: “Em định chạng vạng sẽ lên thị trấn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây