“Tống Từ Minh, có phải lần trước tôi đánh anh chưa đủ tàn nhẫn không, anh còn dám nhắc tới chuyện này? Lúc nói chuyện, Nguyễn Niệm Niệm còn nâng đầu gối lên.
Cơn đau lần trước còn ghi nhớ trong lòng, khắc cốt ghi tâm, sao Tống Từ Minh dám quên. Giống như là cảm nhận được đau đớn, anh ta bèn lùi về sau hai bước.
Dưới chân đột nhiên có thêm thứ gì đó, Tống Từ Minh không kịp đề phòng bị vướng phải lập tức kêu thành tiếng.
“Ai u, thực xin lỗi, thực xin lỗi, thanh niên trí thức Tống, sau anh lại ở đây?
“Lâm Kính Tâm có biết không?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây