Lúc cô đang muốn ngắt một bông hoa trắng, còn chưa kịp đụng tới đã có người đi trước ngắt lấy. Nguyễn Niệm Niệm ngẩng đầu liền đối mặt với khuôn mặt cà lơ phất phơ kia.
Đôi mắt kia chăm chú nhìn cô. Nguyễn Niệm Niệm khá xinh đẹp, đời trước cũng từng gặp phải lưu manh. Cô đã quen với kiểu ánh mắt như vậy, lập tức xoay người rời đi.
“A, đừng đi, thanh niên trí thức Nguyễn. Thuyên Tử bước nhanh theo sau: “Cô gả cho Giang Nhiên cũng là bất đắc dĩ. Anh ta lạnh lùng như vậy, ở cùng anh ta chẳng thú vị gì cả.
Thuyên Tử tiến lên: “Hoa này là tôi hái cho cô.
Nguyễn Niệm Niệm đưa mắt nhìn đóa hoa trắng trước mặt, vươn tay nhận lấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây