Chữ cuối cùng còn chưa nói xong, lòng bàn chân đã bị người ấn một cái. Lập tức nước mắt của Nguyễn Niệm Niệm liền trào ra.
Giang Nhiên nhìn bàn chân cô đỏ rực, có nơi còn bị phồng rộp lên, có thể nhìn thấy máu bầm ở bên trong.
“Đừng nhúc nhích. Nói rồi anh đứng dậy đi ra ngoài.
Nguyễn Niệm Niệm nhìn theo anh đi ra khỏi phòng ngủ, lại nhìn lại chân mình. Không nhìn thì thôi, vừa nhìn cô cũng cảm thấy đau. Cẳng chân vừa sưng vừa nặng.
Đi liên tục trên đường đất lầy lội vào mùa mưa ở nông thôn một thời gian dài đúng là không phải chuyện tốt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây